TẠ ƠN ĐỜI
Tiếng còi tàu xình xịch kéo lên , báo hiệu đoàn tàu chúng tôi chuẩn bị rời bến, khởi hành cho một chuyến đi xa vài ngày cuối tuần.
Ngồi miên man trên boong tàu, trong khi đợi lấy phòng cùng cháu , hai hàng nước mắt tôi cứ chực chào ra vì hình bóng bà xã thân yêu… Lẽ ra trong chuyến đi này cả nhà sẽ cùng nhau ngồi ngắm gió biển , ngắm những cánh chim hải âu , hay cả nhà cùng nhau hưởng thụ một buổi đi chơi cùng với các anh em trong Hội.
Thấm thoát đã được một giỗ đầu , tính từ ngày bà xã mình chia tay với mọi người, tôi còn nhớ như in hình ảnh của mọi người cùng cầu nguyện cho em vượt qua được cơn hiểm nghèo . Nhưng, dường như ….em đã không cưỡng lại được số mệnh. Con virut đã cướp đi mạng sống của em , lấy đi của tôi một người vợ hiền , một người mẹ của con mình , một người em gái hiền lành thân thương của mọi người .
Tôi chỉ biết tất cả mọi người thân , từ bạn bè trong sở làm , họ hàng , anh em trong Hội …. Ai ai cũng đã góp lời cầu nguyện cho em trong giai đoạn thập tử nhất sinh , từng ngày , từng giờ …. Nhưng tất cả đã không qua số phận đã định đoạt , tôi đành cam chịu & chấp nhận .
“ Mới ngày nào đó thương em .
Lung linh huyền diệu ước ao duyên lành
Ông tơ Bà nguyệt kết thành.
Uyên ương hạnh phúc đẹp tình giai nhân .
Nào ngờ em vội chia xa
Không lời từ biệt xót xa dường nào ….
Năm này là tròn 10 năm gia đình tôi biết đến Hội. Khi chưa vào Hội , bản thân tôi biết mình có những tính không hay. Tôi thường có những cơn nóng giận khó kìm được khi ai nói điều gì nghe không thuận ý mình. Tôi thường cảm thấy điều mình làm là đúng, ít khi chịu lắng nghe ý kiến người khác …. Để từ đó cũng có những mối bất hòa giữa vợ chồng & con cái. Con tôi cũng đang thời gian vào tuổi teen . Cháu ít nói , đôi khi tôi không hiểu cháu muốn điều gì trong suy nghĩ của mình…
Sau vài lần được xin lời dạy của Thầy tôi mới chợt nhận ra rằng chính bản thân mình phải sửa đổi trước rồi sau đó mọi việc mới được xoay chuyển như những điều tôi cầu nguyện hằng đêm.
Sau vài năm , gia đình có chiều hướng thay đổi rõ rệt. Con trai tôi biết nghe lời ba mẹ hơn. Cháu được những lời khuyên dạy của bề trên vào mỗi năm Tết âm lịch. Vào ngày đầu năm Tết Nguyên Đán, hội chúng tôi có một buổi Thiêng liêng về dạy dỗ riêng cho các cháu thiếu nhi hằng năm. Những điều dạy rất ấn tượng với các cháu nhỏ . Đôi khi ba mẹ nói không nghe, nhưng khi gần gủi với bề trên, cháu rất thay đổi. Công việc làm của tôi cũng được xoay chuyển dần và gặp khá nhiều may mắn. Không khí gia đình có phần gắn bó hơn và mọi người dành thời gian cho nhau nhiều hơn trước .
Nhưng thời gian bên nhau không được bao nhiêu , mẹ của con tôi , người bạn đời của tôi đã chia tay bố con tôi để về đất Mẹ .
…Em đang nghe Thầy giảng
Tu hạnh nhẫn nhục thôi .
Thân ta là cát bụi
Hay chăng một kiếp người …
Hội tâm linh cũng là nơi an ủi cho bố con tôi những ngày cuối tuần và các dịp lễ . Cháu lên Hội tìm lại được không khí có Mẹ hiện hữu ngày xưa và cùng với các cô bác phụ giúp và làm công quả .
Riêng cá nhân tôi , hình ảnh người anh cả năm nay vừa tròn 85 tuổi , vẫn âm thầm lặng lẽ lo toan cho ngôi nhà tâm linh, nơi chúng tôi đến hội họp vào ngày cuối tuần thật chu đáo .
“ …Suốt một đời đưa khách qua sông mê
Tôi vẫn nhớ người lái thuyền lặng lẽ
Tiễn người về mỗi đêm khuya thứ bảy
Mái tóc hoa râm lãng đãng dưới ánh đèn
Thương chúc anh luôn khỏe mạnh bình an
Để chúng em vẫn còn nơi tu học …. “
Bên cạnh đó tôi cũng không quên gửi lời cảm ơn đến các tấm lòng vì Hội, các bữa cơm ngon vào các chiều thứ bảy , các sinh hoạt vui chơi, giải trí lành mạnh của toàn gia đình…. Các anh chị đã bỏ công sức, tiền bạc , thời gian …để góp phần giữ gìn và vun đắp cho Hội trong 10 năm qua.
Bài viết này như thay lời muốn nói của gia đình tôi đến với mọi người. Tôi vẫn tin rằng ở đâu đó trên cao , em cũng đang mỉm cười và cùng đồng hành với hai bố con tôi qua chuyến cruise ship kỳ này .
THÀNH GIANG