Hồi sinh

HỒI SINH – THI HUYNH

“ Anh được xuất viện ngày mai “ Nhẹ nhàng mở mắt ra tôi tưởng mình đang mơ… ?

Hai dòng lệ đã ướt đẫm cái chụp ống thở của tôi . Lạy Thầy ! Con đã qua được cửa tử……

…..Giọt nước biển vẫn tí tách chảy đều vào người tôi, ống thở vẫn phải đeo cho đến khi hồi phục hoàn toàn , nhưng hôm nay tôi đã được về lại căn nhà nhỏ ấm cúng ngày nào…

Trong căn phòng nhỏ, được trưng bày với những hình ảnh gia đình thân thương, mà tôi thấy thèm khát hơn bao giờ hết, để ngồi ngắm lại những khuôn mặt của từng người thân trong gia đình mà tôi tưởng đã không bao giờ được gặp lại nữa…

Bao cảm xúc tràn về …

Vào ngày 30 tháng 12 năm, 2000, một cơn mưa lớn đã đổ xuống. Đất Cali nếu trời đổ mưa thì là điềm lành. Nhưng không ngờ đối với tôi ngày hôm đó là ngày đã đưa tôi đến cửa tử.

Hôm đó, tôi đi mua một số đồ dùng cho cơ sở tiệm bánh của tôi , thì gặp phải cơn mưa làm tôi bị lạnh. Tôi nghĩ, tôi bị cảm lạnh, cơ thể có dấu hiệu mệt mỏi .

Trong lúc đó, thời điểm này, bên ngoài COVID lan tràn khắp nơi. Thống Đốc Cali ban hành khẩn cấp với dấu hiệu đỏ, mọi người phải dùng mask và rửa tay. Ngày hôm sau, để cẩn thận đề phòng, tôi vẫn đến một trung tâm để xét nghiệm thì kết quả âm tính.

Sau đó, tôi về nhà nghỉ ngơi , ăn uống thì thấy cơ thể choáng váng và bị ói.

Dấu hiệu sức khỏe thấy ngày càng mệt mỏi. Đến ngày 01/4/2000 tôi cảm thấy cơ thể mệt và khó thở thì chiều khoảng lúc 06.00 tôi nhờ vợ con tôi chở tới Memorial Hospital khám. Khi gần tới nơi, tôi không đi được nữa , con và vợ tôi đưa vào ghế nghỉ, chờ y tá bệnh viện ra xét nghiệm. Sau một lúc thì có kết quả, cô y tá cho biết là dương tính và đã bị COVID . Nhà thương buộc tôi phải ở lại, cho tôi ngồi trong một cái lều vải, đặt bên ngoài chờ khi có phòng thì được vô.

Sau đó, kêu vợ và con về. Khoảng một tiếng sau thì tôi được đưa vào bệnh viện khu khẩn cấp biệt lập ( ICU )

Y tá đến lấy mẫu xét nghiệm, ngày thứ nhất lấy khoảng 20 ống máu rồi chụp ống thở vào mũi, miệng để tiếp tục thở, vì lúc này hơi thở rất yếu, oxy trong phổi bị xuống rất thấp . Trong lúc này, nhiều vị bác sĩ , y tá thường trực theo dõi . Đã trải qua ba ngày điều trị , bản thân nghĩ là không qua khỏi. Lúc này tôi đã gửi tin nhắn cùng với những lời trăn trối cho gia đình và các con.

Hôm đó là ngày thứ bẩy , trong lúc còn đang chụp ống thở , khoảng 08.00 tối trên giường bệnh, tôi mơ thấy Thầy về, đứng trên đầu giường. Thầy nói, thầy nhờ con làm gương cho các anh chị em, không dựa vào thầy mà thờ ơ, không cẩn thận, ở bên ngoài rất nhiều bị covid mà chết. Thầy nói con nên cầu nguyện, bình tĩnh. Thầy biết bệnh còn rất nặng, nhưng Thầy sẽ cứu con bình phục lại, và cho Thầy nhắn lại với các anh chị em phải nêu cao hai chữ tình thương mà mỗi lần Thầy về Thầy đều nhắc nhở nhưng các con thực hiện rất ít. Cho nên hôm nay Thầy sẽ viết hai chữ như sau : tình thương , và dặn dò mỗi tuần sinh hoạt có thể bằng cách nào đưa hai chữ trên cho các anh chị em nhìn thấy suốt buổi sinh hoạt . sau đó tôi xin cảm ơn Thầy và Thầy ra đi.

Sáng hôm, sau tôi nhắn tin về gia đình, kể lại câu chuyện tối hôm qua . Tối hôm đó, tại hội cũng có buổi họp zoom. Vợ tôi nói có tham gia sinh hoạt cùng các anh chị em. Rất may mắn, hôm nay có Thầy về, vợ tôi rất xúc động, lo lắng vừa khóc vừa xin hỏi Thầy nhờ Thầy cứu giùm bệnh chồng con. Thầy dạy và nói : Những nội dung Thầy dạy giống như tối hôm trước mà Thi nhận được, qua lời kể lại của vợ . Thật là vi diệu xảy ra trong một bất ngờ tiếp.

Ngày hôm sau bác sĩ Trí, là một anh em trong Hội, đến ngay phòng của tôi nằm. Tôi rất ngạc nhiên, khi nhìn thấy bác sĩ Trí đến. Bác sĩ nói, lúc này tôi nghe được mà nói không được vì còn chụp ống thở. Bác sĩ Trí cầm tay tôi tiếp thêm lực và gởi một số bài chú để nghe và cầu nguyện trong tâm.

Sau khi bác sĩ chia tay ra về, tôi nghĩ, Thầy đưa bác sĩ Trí đến tận giường bệnh tiếp lực và năng lực tốt, giúp cho Thi sức khỏe tốt hơn. Sau này nghe bác sĩ Trí kể lại, hôm đó bác sĩ đi làm về ở một bệnh viện khác mà không hiểu vì sao bác sĩ Trí lái tới bệnh viện chỗ Thi nằm. Đây là một vi diệu mà được Thiêng liêng hộ độ.

Vào thời gian này, tôi luôn cầu nguyện và rất trân trọng những lời mà Thầy đã hướng dẫn, tôi nằm điều trị mỗi ngày cảm thấy cơ thể đã dần phục hồi. Thi nằm điều trị mỗi ngày, cảm thấy cơ thể được phục hồi hằng ngày. Lúc thời điểm này, rất nhiều người bị mắc bệnh covid vào viện và đã ra đi vĩnh viễn.

Những người còn ở lại thì nằm khoảng hai tuần điều trị là suất viện rồi, còn Thi, nằm đến ngày thứ 23 mới được về nhà , vẫn tiếp tục thở oxy.

Sau cùng Thi và gia đình kính cẩn tạ ơn Thiêng Liêng đã cứu và che chở cũng cảm ơn tất cả anh chị em trong Hội tâm linh , anh chị em của gia đình Thi Thanh, đã ngày đêm góp lời cầu nguyện cho Thi vượt qua những giây phút thập tử nhất sinh. Và nhận được sự hộ độ của Thầy đã cứu tôi được bình phục, trở về sinh hoạt cùng anh chị em và luôn luôn ghi nhớ hai chữ tình thương trong Tâm mà Thầy đã dạy.

Tôi và gia đình xin dành trọn trái tim qua những tình thương của anh chị em đã dành cho Thi & gia đình. Luôn khắc ghi mãi trong lòng.

Thi là nhân chứng sống xin kể lại có gì thiếu sót xin anh chị em vui lòng tha thứ

Cali July , 22 nd 2023